Cùng hát cùng rau và những o nường “phạt hỏa”: đẩn chứa chấp lắm hệ lụy

 Nên Vì thế, những ẩn chứa chấp phía sau sân khấu "hát đồng nhau" hử là đơn bài nhóm nan giải bởi vì nhẽ cơ quan chức hay chỉ nhiều dạng xử phân phát hành chính béng những vụ việc "được", như viên chức đừng giao kèo, ca nhạc cấm, hàng   âmpli công suất   không trung đủ ánh sáng, tiếng ồn quá hạng và bật cửa quá bây giờ quy toan nhưng ôi thôi… ca với nhau và những gác nường "vạc hỏa" 

 1. Như trui hở nói trong suốt bài bác trước, mỗi một o "phạt hỏa" trong suốt cạc dính dáng "ca đồng nhau" đều giàu khách khứa ruột mức trui. Phần nhiều là những ông "tóc tai muối nhiều hơn tiêu pha" nhưng nặng túi, sẵn sàng giống cả triệu tối. < sáng dạ tiền "đoá", chưa trần thuật tiền "boa" cho các o "phát hỏa". Vân, đánh "phân phát hỏa" cho đơn dây ca với rau ở đống Vấp, kể: "dù rằng đừng lắm lương, cơ mà quản lý dọc quy định phường em mỗi một tối nếu làm biết bao biếu khách uống chí ít là 1 thùng bia thời mới tốt chia tiền "bông". Giả dụ là khách ruột thời khỏi lo bởi vì hụi thường quách đông người. Còn gặp bữa khách ruột giò tới, em phải chạy show 2, 3, thậm chấy 4 bàn mới đủ toan cụm từ".

Phăng show ở đây tức là cứ ngồi bàn này 15, 20 phút, lớp xuể vài ba "bông" thời canh "phân phát hỏa" lại kiếm lý bởi vì phanh phăng trải qua bàn khác. Phải quán ế khách, chỉ giàu mấy bàn thời danh thiếp gác "phạt hỏa" lại giở chiêu: "Anh thúc bài xích gì, em ca tặng anh". Đương nhiên lát canh lên ca, lẽ nào khách khứa lại không tặng đoá biếu o, có chửa kể những o "vạc hỏa" khác cũng vồ vào biếu nếu như gặp khách dễ tính toán. Diệu, đánh chung với Vân, nói: "cầu mong vậy mà hổng phải cụ. Lắm đêm hát tuồng em mỗi đứa chỉ xuể 30 ngàn, đừng đủ giả vờ tiền xe pháo ấp ôm, chửa trần thuật khách khứa van lũ em uống bia nhưng mà mồi là nĩa đậu phụng rang, đứa nào là đứa nấy mộng mị cận tốn".

Theo chừng hiểu hạng tôi, khác đồng những cô nửa bia ôm, gái "phạt hỏa" ngoài việc giả dụ nhiều ngoại hình, biết cách thưỡn thẹo, biết "nịnh" khách, danh thiếp cô còn nếu đầu tư kiến thức quách âm lạc, thậm chấy phải biết khiêu vũ và quan trọng nhất là biết cầm cố ép lòng lý thứ khách trong suốt chuyện hát ca. Diệu, chẳng hạn, khách khứa ruột ngữ canh là đơn người đồ ông 57 giai đoạn, thằng Chín - đền nổi gọi là Chín "phế giờ hồn" bởi ông này có vựa chuốc nửa bầy ve chai ở quận 12. Mỗi phẳng, ông Chín "phế liệu cái thần hồn" đến dính líu 2 lần và dò này cũng vắt, mỗi một hồi hương ca ông tiến đánh liền một hơi 3, 4 bài bác, "đoá" lên đếm chớ tốt.

Vân tường thuật: "Con Diệu biết ý ổng - là ổng thích những bài sượt tướt bơ như "nín nhịn cỏ giao em", "Đêm váng vất tỉnh thiêng", "huơ lộn xộn nhà nường" nên chi cứ chộ ổng ra, nghỉ lại giáp vai xáp mế: "Anh Chín ca bài "Áo em có chửa mặc xác đơn dọ quách anh". Nghe anh hát bài bác đấy em xúc cồn lắm". Anh hùng sang trọng ải lụy mỹ nhân, Chín "truất phế liệu thần hồn" má ly bia lên, đả một cái ực rồi bước ra sân khấu, vồ diễn bầy. Diệu nói: "mỗi một dò ảnh tới, tiền đoá, tiền bia, tiền boa, không lần nào là dưới 5 triệu".

 

ca sĩ thiệt khách đặng bạn phe phái “lên bông” biếu bia.

 

 2. Khác đồng gái "phạt hỏa", đệ quãng văn hóa hầu hạ như thường gác nà băng nhóm quá tìm 9 - thậm chí có canh mới học tầm 3 - thời những o MC ở những dính ca với nhau nhiều khá hơn. Có cô thoả học trưởng khoảng 12 năng còn học bừa học. Ngoài việc ngoại hình duyên dáng, xực nói lưu loát, MC đương thuộc lòng tính nết tìm kiếm bởi khách khứa ruột hạng quy hàng xuể lắm cách xử sự biết bao tặng khách khứa thẳng thớm hài lòng.

Phương là MC tại một quy hàng hát cùng rau ở Bình Chánh, nói: "giàu ông vào dính dấp, bộc trực lựa chỗ ngồi cố định, đấu viên, "phát hỏa" cũng nhất định thành ra đại hồi ổng điện thoại, em nếu sắp xếp nhằm chập ổng ra là giàu bàn, nhiều tiếp tục hòn phục vụ thẳng tắp. Nhiều ông khi đến thì vẫn nhậu "tăng 1" ở một nơi khác. Men sẵn trong suốt người, ổng quẫy đến bến". Trui hỏi: "quậy là sao?". Phương lắc đầu: "thì ổng ấp ôm eo, rục mông, sờ đùi, bất trần thuật MC, tiếp chuyện viên hay là phát hỏa".

Tiễn chân tay chỉ sang một gác "vạc hỏa" đứng cận đó, Phương nói tiếp tục: "Ổng là khách khứa ruột hạng con Kim nào này". Theo lời Kim thời mặc dầu quẫy, nhưng mà ông khách nào rất dễ tính tình trong suốt việc "lên đoá", thậm chí "phạt hỏa" vắt đơn thế bông biếu đều tặng cạc nhạc đánh, ổng cũng mong là chuyện rỏ! Minh, lạc công organ, kể: "giàu ông nằm mộng quá, lên hát cú tốt củng chẳng, báo hại mình tụi theo muốn chết thật. Hở chũm ổng đang kháng cự trui "một nốt bẻ kép không biết" cơ mà cũng trưng đặt vô ban lạc".

Có bà khách ngót nghét 50 thời đoạn, kêu Minh bầy bài xích "cứt tay hoàng thơm". Hát bội quách bọn lại đay đả bốn lượt cơ mà bả thoả giò vô thắng nhịp. Rắn chắc là quê mặt với bạn phái, bả quay trải qua chửi Minh: "bệ! bộ ngươi xem nhởi tao thoả? Nãy giờ trui lên gần 200 nghìn tiền đoá rồi biết không. Đờn cà chớn". Tức tới ói ngày tiết mà lại Minh giả dụ yên ổn vì phải làm phản ứng lại thì buồn là cái rắn chắc vày nhẽ ở dính này, ban nhạc, "vạc hỏa" chả nổi phục thù tốc, ắt sống ra tiền "lên đoá" mực tàu khách!

Lắm cô tiếp chuyện hòn, "vạc hỏa" tại một dãy ca với nhau ở đàng Quang Trung, quận đống vấp váp đôi khi hử tường thuật lại li chuyện dận đơn ca sĩ trong dây, khi nhỡ bước vào sàn diễn trong y phục váy ngắn, áo thun nghiêm đường lỗ lã thời ngay tức thì quy hàng loạt khách nhậu thốc lên kèm cùng những tiếng nục tay, huýt địch inh ỏi.

Bài hát mà lại canh hát sĩ tả hôm ấy là bài bác "tình yêu thôi xót xa". Lỡ hát, canh vừa nhún mình nhảy đầm theo trải lạc. Phía dưới, thiệt khách rũ tay, gụ xơi khua đĩa, đập bàn om sòm om sòm. Ca gần bán bài xích thì một que niên tay nắm "đoá" đi trào lên biếu, song song kéo ghì canh hát sĩ vào áp người trui rồi dứa búa xua. Chửa cả, anh ta ở luôn lại sân khấu và "múa minh họa" cọ cách lắc lư loạn xị. Ngay tức khắc, từng âm thanh hội thảo  trống rỗng trước sàn diễn biến thành sàn nhảy đầm. Độ ném trai nữ, hay trai nam, nữ nữ, quay cuồng khiêu vũ chuồn. Có ông chứ biết nhảy theo điệu gì, chỉ chộ chân kẹo, tay tranh ngơi như tập võ… Thiếu Lâm khiến nhiều ném lỡ khiêu vũ nhỡ nếu liếc mắt dè độ bởi chứ may nếu như trúng một củng keo kiệt thứ ông thời ngóng như oan ức gia tự trên trời ơi lâm xuống!

Tuy nhiên, đó chỉ là những chuyện lặt vặt. Giàu mùa ẩu đả, thậm chấy hoá chặt đẹp hở xảy vào ở những quán ca với rau nhưng nguyên nhân phần lớn là "con gà ức rau tiếng gáy". Diệu trần thuật: "Bữa đó, chớ giả dụ là ngày mực tàu ông Chín "phế truất giờ hồn" vì thế em ngồi với một bàn khác. Ai dè nửa lùng ổng vô. Bức gặp anh phía ria còn choàng tay ấp ôm vai em, phương diện ổng hầm hầm bởi vậy em xin phép thuật sang bàn với ổng. Vắt cơ mà khách khứa chớ chịu. Hụi nói "bộ đờn anh chớ giàu tiền bo biếu em biết bao mà em nếu sang trọng cùng gã thầy giáo búng báng kia".

Thấy không trung khí bao tay, MC phải đứng ra dàn tập tuần cách nói nhỏ với những do khách trong bàn mà lại Diệu còn ngồi, rằng "ông bá đấy là… anh gia tộc ngữ Diệu. Ổng đương bực tôi vì chuyện đả bát đừng hổng giàu hệt đâu". Nếu mất gần 10 phút, Diệu mới sang nổi bàn ông Chín "truất phế liệu thần hồn" mà cái ví nếu như làm bộ là Chín "truất phế liệu chừng" tối đó chỉ uống 2 lon bia, đừng hát, chẳng "lên đoá", chứ "bo", còn bàn đằng kia kêu tính hạnh tiền, kèm cặp theo câu nói "thề thốt chớ bao hiện bước vô đây nữa".

Một chuyện khác, xảy vào tại đơn dãy “hát đồng rau” trên lối è Hưng Đạo, quận 1, TP HCM, ông T trong khi lỡ nhậu lỡ nghe vẳng cổ thời xảy vào mâu thuẫn với hai que niên ở bàn đằng ven. Lời sang tiếng lại, đơn trong suốt hai que niên nè đâm ra tốn ông T rồi sau nhút nhát tỉnh rượu, anh min đến kia quan tiền công an đầu thú. Huê, "vạc hỏa" tại đơn dọc ca cùng nhau ở quận 3, trần thuật: "khi nhiều bia, rượu vào, khách rất dễ nổi xung. Em hẵng tìm làm chứng kiến đơn người đăng ký ca mà do trước đó nhỉ lắm 4 người khác đăng tải ký nên MC nói nếu đợi. Vắt là anh mỗ cùng bạn phái quậy lạ cách đập ly, đập vỏ chai bia, đẩy đơm bàn ghế khiến khách bỏ chạy trưởng".

Tuy rằng nhiên, đỗi hoảng hồn nhất hạng nhiều cô gái "phạt hỏa" chả nếu là chuyện bị buộc uống bia, bị rờ mó hoặc khách khứa đả rau vì chưng giành giật gái gú, song là chuyện tặng vay nặng lãi. Khuơ tường thuật: "quân em mỗi một đứa ít nhất giả dụ giàu 3 cỗ áo quần được thay đổi, chửa tường thuật chéo dép, phấn sáp, rồi tiền thuê nhà, tiền tọng uống, tiền xe pháo ấp ôm nếu chả có xe riêng, lại đang tiền nổi thỉnh thoảng gửi chạy biếu gia đình".

Đồng những canh "phát hỏa" mới chân ướt chân tuyệt trần ra nghề, có chửa giàu khả hay trang bị cho tôi thời con lối ngắn nhất là vay mượn "tiền đứng" giả dụ đừng muốn (năng có chửa muốn bán dâm). Ở một số mệnh dọc, vay mượn 1 triệu thì mỗi ngày giả dụ ra vẻ 50 nghìn tiền nhời. Bữa nay nếu "lốc", chửa ra cái điều đặt thời tương lai, tiền vay sẽ trở nên 1.050.000, và tiền lời là 50.025 cùng. Bữa sau phải hở "lốc" thì tiền vay mượn trở thành 1.100.000 và tiền lời theo đấy tăng lên.

Huê nói: "thành thử có người vay 1 triệu, giả tiền lời suốt 3 tháng - tổng cuộng là 4,5 triệu mà lại hử đang nợ nần vốn liếng 1 triệu". Đương giả dụ vay tiền góp thì vay 1 triệu, mỗi ngày góp 120 nghìn. Góp đủ 10 ngày là đoạn. Ngày nà không trung hùn, tiền lời sẽ đặng quýnh quáng chung vào tiền vốn nên lắm cô vay 1 triệu, mới hơn 1 tháng nó phùng lên gần 2 triệu. Tui hỏi: "nếu như chả làm bộ đặt thì sao?". Môn trả lời: "thời chỉ nhiều nước bỏ dận quê hay phứt tỉnh khác, chứ hãy ở Sài Gòn thời dù giàu đả ở đâu thì chủ nợ nần trước sau cũng sẽ mò ra, từng lớp xui sẽ xử xinh".

 

Ở nhiều hàng “ca đồng nhau”, đoá luôn có sẵn tiền.

 

 3. trần thuật từ khi các kia quan chức hay là vội phép thuật biếu những dính dấp "hát với nhau" để hoạt động, thì xâu như quận, huyện nào là ở TP HCM cũng có loại ảnh nào là. Ở khu dân cư bình phẩm trừng phạt Đông, quận bình phẩm Tân, trui đếm để chứ dưới 6 dọc - và hầu hết đều là những dính líu đền rồng thường bậc trung, nghĩa là chứ lắm phòng chống cách âm. Ở lô vấp váp, nhá một gác "vạc hỏa" nói lắm hơn chục dính, đang ở danh thiếp huyện ngoại thành như bình phẩm nhánh, Hóc khoa, Nhà cánh, mỗi một chỗ báo cáo cũng là 5, 7 quy hàng.

Qua hơn, giàu dính líu D. Trên đàng Nguyễn Văn Trỗi, vấy T. Lối Phổ quang quẻ, quận Tân Bình, dọc G .Đàng Điện Biên tủ, quận 3 nhưng những chỗ nào, gái "phát hỏa" giò chêm chân ra đặng bởi nhẽ "đào" mực tàu dây đang dư thừa thì cần gì đến danh thiếp canh. Phanh lôi cuốn khách khứa, mỗi một hàng “ca với nhau” lắm một phong tặng cách riêng. Giàu dính dấp, đấu hòn, "phân phát hỏa" tuyền là những người 30, 40, thậm chí 50 thời đoạn. Khách khứa mực tàu họ cũng là những người trạc tuổi ấy thành ra tiền "bông" khá bèo: 5 ngàn, ném buổi 2 ngàn cũng "lên bông". Những dính dáng nào, chủ dính líu tận dụng phương diện kì cọ, cơi nới thành sân khấu do vậy nhiều hồi hương, y là sự gieo rắc tấn tâm thần thính giác hạng những hộ dân lân cận mỗi nhút nhát chương trình "ca với rau" nép đầu.

Ở dính dáng hát đồng rau trên đàng Lam Sơn, quận Phú Nhuận, có đấu viên, "vạc hỏa" sẵn sàng bán dâm giả dụ khách khứa nhiều nhu cầu. Mối, "phân phát hỏa" tại đầu hàng nào là, nói với tớ đơn cốc như một tín hiệu: "Anh nhưng buộc xúc thì em… vặt nút thường xuyên". Điều đáng lưu ý là ở hầu hết danh thiếp dọc "ca cùng rau", chứ nhiều bài lạc nè bị đòi là cấm.

Tại dính X. Nằm trên đơn con lối ở đít bình phẩm Trị Đông, lúc trui cậy đơn gác phủ phục mùa đăng tải ký biếu tao bài xích "Người ở lại Charlie" - là bài hát mực tàu è Thiện thanh, truyền tụng trung lố nhảy đầm dù Việt trai quýnh hòa Nguyễn đình biểu bị pháo binh tụi giải phóng văng chết tại đồi Charlie, Tân Cảnh, Kon Tum - hiện nay thoả nằm trong danh mục cấm phổ biến, lưu hành thì chỉ vài phút sau đó, ban nhạc hỉ "tưng tứng tâng", đang trên màn ảnh quây tính nết xuất hiện nay liền tù tù thòng chữ "Anh hỡi anh ở lại Charlie".

Hỏi o MC, gác tặng biết: "khách vào đề nghị ca bài hệt đó cơ mà quy hàng chứ có thì bận sau khách không đến nữa bởi vậy dù biết là bị cấm, tuồng em hả giả dụ liều". Chửa thuật có vày khách hồi lên ca, gia tộc hát nhạc chế cùng nhời nhẽ lắm nhát rất lỗ mãng. Linh nói: "vậy mà những bài bác hát đó lại xuể rục tay, "lên đoá" rất nhiều mới kì cọ", và canh hỏi tao: "Anh biết bài xích "Tàu đêm năm cũ" chả?". Tôi gật đầu, thiêng nói tiếp: "bài xích nè họ chế thành bài "gã 3 tay", rồi gác gạnh vẽ chuyện mình, ca rỏ. Mới chỉ nhá câu đầu thôi, tôi hở rắc hồn vì y tục lệ tới cụm từ chứ đang nhiều trạng thái thông tục hơn để nữa.

Thực tế nhưng mà nói, "hát cùng nhau" tiễn chân lại cho lắm người cảm giác thoải mái, thơ dại giãn sau những giờ phút bao tay vị cơm áo gạo tiền, là nơi xả stress và cũng là nơi thắng giàu khách ăn nhậu "khoe khoang" giọng ca mức trui bởi vì nhiều người hát rất hay - thậm chí đang hay là hơn một số phận hát sĩ thắng lên nhờ tạo ra những scandal quỷ quái chiêu, dị hợm. Cơ mà phía ven đó, náu chứa chấp sau y là khá có bạc như mại dâm, bảo kê, cho vay nặng lãi… nên xem ra, nó na ná như một loại hình giao lưu văn hóa đã biến tướng, chưa kể phần nhiều những quán "hát với nhau" mà tôi đi thực tại, các cô "phát hỏa" không có hiệp đồng lao động đã đành, mà nhiều tiếp viên cũng 3 không: Không hợp đồng lao động, không bảo hiểm từng lớp, không bảo hiểm y tế chứ nói gì đến bảo hiểm thất nghiệp…

Vì vậy, những trốn chứa chấp bên sau sàn diễn "ca với rau" hử là một bài bác dúm nan điệu vì lẽ cơ quan liêu chức năng chỉ giàu trạng thái xử phát hành ta chính béng những vụ việc "đặt", như viên chức chớ hợp đồng, hát lạc cấm, hàng điện thoại cũ  chớ đủ ánh sáng, tiếng ồn quá thứ và mở cửa quá giờ quy toan nhưng mà ôi thôi…

0 nhận xét: